Sự sống bắt đầu vào khoảng một ngàn triệu năm trước, sau đó khoảng 400.000 năm các tế bào đầu tiên xuất hiện. Thần kinh với cấu tạo đơn giản và chỉ chiếm vài miligam, một tế bào thần kinh nhân đôi, các tế bào chết đi sẽ truyền lại thông tin cho các tế bào mới, và những điều kỳ diệu bắt đầu từ đây.
Lucy thức dậy và phát hiện mình bị bắt cóc bởi một tổ chức bí ẩn, chúng sử dụng cô như một công cụ vận chuyển hàng hóa bằng cách rạch bụng cô và đưa 1kg gói thuốc bí ẩn vào. Trong một lần chống đối cô bị tổ chức này hành hạ và tấn công vào vùng bụng, cô gái trẻ yếu ớt trở nên lạ thường khi gói thuốc trong bụng cô vỡ ra, 500gram chất thuốc hòa tan vào máu, tấn công vào từng tế bào và biến cô thành một con người với những năng lực siêu nhiên.
Hầu hết các loài chỉ sử dụng hết 5% công năng bộ não, qua quá trình tiến hóa con người đã có thể sử dụng được 10% bộ não, chỉ với 10% này con người đã tạo ra biết bao công trình, tác phẩm, thành tựu khoa học, nghệ thuật,… Tuy nhiên, cao hơn cả con người, cá heo đã sử dụng được 20% công suất não, do đó loài cá heo có thể xác định vị trí bằng âm thanh, một cách chính xác hơn những phát minh của con người. Khi sử dụng đến 40% não bộ, bạn sẽ có khả năng kiểm soát người khác, một dạng như thuật thôi miên. Vậy điều gì sẽ xảy ra nếu ai đó trong chúng ta kiểm soát được 100% não bộ?
Chất thuốc Lucy mang trong bụng có tên là CPH4, phụ nữ mang thai ở tuần thứ 6 sẽ tiết ra một lượng nhỏ chất này, tạo ra năng lượng góp phần hình thành nên hệ xương cho thai nhi và tăng cường sức đề kháng – chỉ với một lượng nhỏ! Với nguồn năng lượng đang có, Lucy đã thoát ra khỏi tổ chức bí ấn, giải cứu được các nạn nhận tương tự và lấy được các gói thuốc CPH4. Cô nhận ra mình có thể cảm nhận được không gian, cảm nhận được không khí xung quanh, lực hút của trái đất, năng lượng chạy dọc các thân cây, máu trong tĩnh mạch, não đang hiện về những ký ức xưa, vị sữa mẹ, cảm giác cơ xương cô đang phát triển trong bào thai… Cô tìm tới sự trợ giúp của giáo sư Samuel Norman – người đã nghiên cứu về tiềm năng của bộ não con người trong suốt nhiều thập kỷ. Cô có thể nắm bắt tất cả những nghiên cứu của giáo sư trong vòng tích tắc, cô có thể nhìn thấy bất kỳ thông tin nào cô muốn, nhưng sau tất cả, cô sẽ làm gì với lượng kiến thức khổng lồ đang tồn tại…cô sẽ đưa tất cả vào một thiết bị và chuyển giao lại cho giáo sư. Các tế bào tiếp cận và giao tiếp với nhau, chúng trao đổi hàng ngàn bits thông tin mỗi giây, các tế bào tập hợp lại với nhau thành một tổ hợp thông tin khổng lồ, các tế bào tập hợp lại, chọn một hình dáng, tan rã và lại chọn một hình dáng mới.
Con người tự cho là độc nhất vô nhị, tự họ dự đoán cội nguồn của sự sống, dựa trên sự độc tôn đó. Một là đơn vị đo lường của con người, nhưng không phải hình thái xã hội nào cũng dựa trên mô hình 1+1=2, sự thật là 1=1 không phải lúc nào cũng bằng 2, con người đặt ra kí tự và con số để có thể mã hóa sự sống xuống một kích cỡ kiến thức mà con người có thể hiểu được. Chúng ta tạo ra kích cỡ đó và quên đi kích cỡ thật sự đong đếm được sự sống. Thời gian là thước đo duy nhất cho sự tồn tại, nếu không có thời gian mọi sự tồn tại sẽ là vô nghĩa.
Bản chất con người tồn tại trên cõi đời này là để truyền lại thông tin, nhưng con người lại là hững kẻ khao khát quyền năng, chúng ta bị lợi ích và quyền lực thúc đẩy. Thông tin cần năng lượng và vật chất, khi cơ thể vật chất và năng lượng sống không còn, chúng ta trở về bản chất gốc và tính toàn thể của vũ trụ, về với năng lượng và thông tin, về với sự kết nối. Khi đó, ta sẽ không tồn tại, mà thực chất ta đang tồn tại ở khắp nơi…
I am everywhere.
Con người được ban tặng sự sống từ hàng tỷ năm về trước, và bây giờ bạn đã biết phải làm gì với nó!
Yogi Sridevi Tố Hải